Nguyên Đỗ

Tâm Tình Cho Tháng Tư

 
Tháng Tư đến âm thầm con mắt đỏ
Nhỏ lệ buồn thương nhớ những ngày xưa
Oanh bên nhà sang hỏi chuẩn bị chưa?
Xe tới đón ra phi trường chẳng đợi
 
Anh đã nói không ngần ngừ nghĩ ngợi
Quê hương mình đất Mẹ bỏ sao đành
Tổ quốc mình, các em nhỏ cần anh
Gầy dựng lại với tình thương tin tưởng
 
Nào hay biết chuyện đời ngòai tưởng tượng
Lòng nhiệt thành mai một, hết hăng say
Lệ hoen nhòa, thất vọng, bỗng buông tay
Chiếc xuồng nhỏ trôi theo giòng nước cuốn
 
Anh nhận ra, tìm em, thì đã muộn
Lựa chọn nào cũng hậu quả không sai
Không học chăm sao có thể làm bài
Cứ lười biếng tất có ngày thất nghiệp
 
Ngày nối ngày, đêm từng đêm chuyển tiếp
Đâu Liên Oanh ông bà Sắc ngày xưa
Mai Ngọc Khuê ngày ấy nói sao vừa
Lẫn vào trong những đòan người tỵ nạn
 
Anh là ai mà có quyền ngăn cản
Quyền tự do lựa chọn của mỗi người
Ôi tháng Tư xáo trộn quá, ba mươi
Hơn một trăm hai mươi mốt ngàn người bỏ nước
 
Rồi anh đã buông đôi tay bỏ cuộc
Thuyền lênh đênh xa xứ mộng mông lung
Ờ nhớ sao, Oanh nhỉ, nhớ lạ lùng
Lần cuối đó trời như mưa lệ mặn
 
Em đứng đó như gái Lào tươi tắn
Cuốn sà rông cúi mặt xuống buồn tênh
Anh nhỏ nhoi như chiếc lá đầu ghềnh
Theo nước cuộn chẳng bao giờ gặp lại
 
Tháng Tư đến lòng nhớ buồn tê tái
Cũng là duyên là nợ nhớ khôn nguôi
Vẫn nhớ nhau trong chán vạn ngàn người
Trong tim nhỏ góc ân tình thoi thóp

Được bạn: HB 01.05.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tâm Tình Cho Tháng Tư"